Quantcast
Channel: KhocTham.Us
Viewing all articles
Browse latest Browse all 2

Bài không tên số 6

$
0
0

Có khi nào bạn ngắm một dòng sông và tự hỏi, nó bắt nguồn từ đâu, nó trôi về đâu và khi nào nó dừng lại?

Khi đứng bên dòng sông Volga, tôi đã tự hỏi như vậy. Cuộc đời cũng như một dòng sông, và "Không ai có thể tắm hai lần trong cùng một dòng sông" (Heraclitus). Những gì đã qua vĩnh viễn không bao giờ có thể quay lại.

Đã có những, tôi muốn quên đi mọi thứ, làm lại tất cả. Không còn những dằn vặt, đau khổ. Không còn những đêm dài, gục bên phím đàn để mong được gặp lại người con gái mà tôi yêu thương dù chỉ là những hình ảnh mở ảo không rõ ràng. Nhưng người ta nói, muốn quên tức là đang nhớ.


"Đêm nay gió xôn xao
Ngoài kia đã vang lời mưa chào
Chờ mộng ấp hơi nồng
Tình lấp cho đầy hư không"

Càng muốn quên em bao nhiêu thì tâm hồn tôi càng trống trải. Sự tuyệt vọng và cô đơn thật đáng sợ. Con người trở nên nhỏ bé khi phải đối mặt với nó. Và rồi khi tiếng đàn cất lên là lúc những kỉ niệm tràn về lấp đầy những khoảng trống, lấp đầy sự cô đơn và tuyệt vọng trong tôi.



Những hình ảnh thân quen cứ chảy tràn trong kí ức, khi mờ khi ảo rồi bỗng chốc tan ra như những giọt sương khói vô định. Không gì níu kéo lại được và bản thân tôi cũng không muốn níu kéo lại những gì đã thuộc về quá khứ. Nhưng tất cả những điều đó, đã là một vết thương, một vết thương cứ khắc sâu mãi vào những khoảng trống trong tâm hồn tôi.

"Tìm nhau, thắp đêm tìm nhau
ướp môi tìm nhau, với tay tìm nhau
Chiêm bao mặc áo tình nhân
đội lời nguyền thương thân trót đời

Chờ nhau, xót sa chờ nhau
Hắt hiu chờ nhau, năm vàng ngày héo
Thôi em màu môi cũng nhạt
Chìm theo suối mê thời gian"


Đã có một người bạn hỏi tôi "Tại sao chuyện đã qua lâu mà còn giữ mãi trong lòng". Có lẽ bạn ấy nói đúng, tôi không thể sống mãi với quá khứ, nhưng quên nó đi thì tôi cũng không thể làm được. Vĩnh viễn không thể! Vì trái tim tôi đã tan thành những viên đá cuội để lấp cho đầy cái khoảng trống mênh mông mà em để lại.

"Đêm mưa lũ tìm về
một cơn lốc xoay đời quên đời
Lời ngày đó ân cần
Tìm đến ôm đèn chong đêm

Nhớ nhau, tìm đến nhau
Nắng mưa ngược xuôi
Đời mình cơn lốc xoáy
Mai mốt rồi thương vay"



Nhạc sĩ Vũ Thành An (Ảnh Google)


Rồi ngày mai, khi bình minh lên, tôi sẽ đứng dậy, đi tiếp đoạn đường còn lại vì tôi biết rằng, em luôn ở bên cạnh tôi. Vì em đã hứa như vậy mà, phải không?

Trong 12 bài Không tên của Vũ Thành An, chúng ta cũng bắt gặp sự mệt mỏi, rã rời, đau khổ, tuyệt vọng và chua chát nhưng khác với Trịnh Công Sơn ở chỗ câu cú, vần điệu và ca từ của Vũ Thành An mang đậm chất kịch và cái nhìn từ Vũ Thành an cũng bi quan hơn.

"Tay buông lơi tình mềm
Chân không theo tình bền"


Ca từ của Vũ Thành An mang một hơi hướng khá lạ mà chúng ta ít thấy như "đường tim chơ vơ", "suối mê thời gian", "thắp đêm", "Tình lấp cho đầy hư không"... Theo tôi, để cảm hết cái hay trong Không tên, có lẽ không cách gì hay hơn là hãy "đặt vào hoàn cảnh của tác giả". Ông đang khóc cho cuộc tình đã chết của mình, chỉ có những đau khổ và cảm xúc tuyệt vọng tới cùng cực mới có thể giúp ông viết nên 12 bài ca bất hủ.

(Nguồn: Diễn đàn Arsenalvn)






KhocTham.Us Tổng Hợp
                
Tải ca khúc 'Bài không tên số 6' về máy

Tags -

Viewing all articles
Browse latest Browse all 2

Trending Articles